Michael Ballack: "Tôi không cần trận đấu thứ 100 nữa!"


Trải qua nhiều thăng trầm, cuối cùng Michael Ballack đã kết thúc sự nghiệp quần đùi áo số của mình với nhiều dang dở. Có lẽ điều nuối tiếc nhất của anh chính là không thể có được trận đấu thứ 100 cho ĐT Đức do sự dùng dằng của LĐBĐ nước này. Nhưng bây giờ thì Ballack không chờ ai làm điều đó cho mình nữa. Ngày 5/6 tới đây, anh sẽ tự tổ chức trận đấu giã biệt tại Leipzig để tri ân các đồng đội và NHM. Qua cuộc phỏng vấn với tạp chí FourFourTwo, Ballack sẽ chia sẻ những tâm sự còn chưa được biết đến của anh về vấn đề này.

Michael Ballack

TỪ CHỐI REAL MADRID, KHÔNG CHỈ MỘT MÀ NHIỀU LẦN
- Tại sao anh chỉ luôn mặc áo số 13 trong sự nghiệp? Đấy chả phải là số áo mang lại xui xẻo sao? Có thật là William Gallas đã tức giận vì anh lấy số áo của anh ấy tại Chelsea?

Khi gia nhập Leverkusen năm 1999, chỉ còn số 13 và 15 là trống. Một thần tượng lớn của tôi, Rudi Voeller, là người cuối cùng mặc chiếc áo số 13 tại Leverkusen. Sau đó người ta không trao số áo ấy cho ai nữa. Nhưng tôi đã hỏi chính Rudi là liệu mình có thể tiếp quản số áo ấy hay không và ông ấy hoàn toàn vui vẻ. Từ đó về sau tôi đều mang áo số 13. 

Tôi không mê tín, nến không sợ vận rủi. Sang Chelsea tôi cũng xin mặc áo số 13, nhưng William đang giữ số áo ấy. Sau đó anh ta sang Arsenal và tôi nhận số áo ưa thích. Tôi không biết William có tức giận không, nếu có thì tôi cũng sẵn sàng nhận số khác.

- Khi đang là cầu thủ “hot” tại Leverkusen, anh đã từ chối Real Madrid để nhận lời sang Bayern hồi năm 2002 phải không?

 Vâng. Đấy chỉ là một trong vài lần Real Madrid muốn tôi. Lần họ quyết tâm nhất là trong quá trình gần đến World Cup 2006. Bayern là CLB lớn nhất nước Đức nên tôi quyết định ở lại để chuẩn bị cho World Cup trên sân nhà. Đến giờ tôi vẫn nghĩ đấy là quyết định đúng.


- Tại World Cup 2002 anh đã bị thẻ vàng ở bán kết trước khi ghi bàn quyết định. Anh nghĩ gì trong lúc ấy khi biết mình sẽ lỡ trận chung kết? Anh có muốn khóc không?

 Tôi biết mình sẽ bị treo giò. Lúc ấy trận bán kết còn 20 phút và tỷ số vẫn là 0-0. Đấy là 20 phút cuối cùng của tôi tại giải và tôi phải làm những gì tốt nhất. Ghi bàn quyết định và giúp đội bóng thật tuyệt vời, nhưng với cá nhân tôi thì thật thất vọng. 

Tôi không muốn khóc, có quá nhiều thứ xảy ra trong đầu khi bạn biết mình sẽ lỡ trận chung kết World Cup. Bây giờ người ta đã đổi luật để người nhận thẻ vàng ở bán kết không bị treo giò ở trận đấu cuối cùng. Nhưng nếu cho tôi lựa chọn, tôi vẫn sẽ xoạc quả bóng ấy mà thôi.

CHÊ FERGUSON, CHỌN MOURINHO

- Anh giành nhiều danh hiệu cùng Bayern. Vậy và cuối cùng Franz Beckenbauer lại chỉ trích là anh “để dành sức cho một đội bóng mới”. Bình luận ấy khiến anh tức giận thế nào?

 (Cười to). Đấy là năm cuối cùng ở đó của tôi. Mà Bayern thì đâu có quen với việc mất cầu thủ về tay đội khác, nhất là đội mạnh hơn mình. Họ chỉ quen lôi kéo những cầu thủ giỏi nhất về phía mình nên khi tôi quyết định ra đi để tìm thử thách mới, họ khó chấp nhận điều đó.

- Tại sao anh chọn Chelsea của Mourinho mà không phải là Man United của Ferguson hồi năm 2006?

Đây là 1 câu hỏi hay. Man United ra đề nghị còn trước cả Chelsea, nhưng tôi chưa có cuộc thảo luận nào với Ferguson. Ngày ấy Man United cũng không thật sự mạnh tại Champions League trong khi Chelsea thì đang vươn lên rất nhanh và khiến tôi muốn làm một phần trong sự phát triển ấy. London cũng là một nơi khiến tôi và gia đình mình cảm thấy hứng thú.

- Cú xoạc bóng của Kevin-Prine Boateng tại chung kết FA Cup 2010 giữa Portsmounth và Chelsea đã kết liễu sự nghiệp của anh phải không?

 Nó tạo ra một hiệu ứng cực kỳ khủng khiếp. Tôi đã phải bỏ lỡ World Cup 2010, trở về Leverkusen và không còn bao giờ được thừa nhận như trước. Đấy là một ký ức không dễ chịu chút nào.

NÓI KHÔNG VỚI “MÓN QUÀ” ĐỘI TUYỂN

- Người ta đã nói rất nhiều về việc anh mất băng thủ quân về tay Philipp Lahm. Anh có cảm thấy mình bị bạc đãi?

 Mọi thứ hoàn toàn có thể xảy ra theo một chiều hướng tốt hơn. Tôi bị chấn thương và không còn cơ hội trở lại nữa. Cảm giác thật kinh khủng vì tôi đã có nhiều năm tuyệt vời cùng đội tuyển. Tôi lỡ World Cup 2010 và bị ai đó đá ra khỏi nơi vốn thuộc về mình. 

Thật khó chấp nhận điều đó. Những gì diễn ra sau đó cũng không dễ chịu. Tôi nghĩ có một người hoàn toàn có thể xử lý tất cả những việc này theo một cách hoàn toàn khác.


- Anh có hồi tiếc khi từ chối cơ hội vươn lên cột mốc 100 lần khoác áo ĐTQG trong những trận giao hữu. Gọi đó là “trò hề”, bây giờ anh cư xử với Joachim Loew (HLV ĐT Đức – PV) thế nào?

 Tôi đã cống hiến nhiều điều cho Mannschaft và thèm trận đấu cuối cùng biết bao. Nhưng tôi không thể quên cách họ đối xử với tôi một năm về trước nên tôi không thể nhận “món quà” ấy. Vậy nên tôi nói: “Tôi không cần”. Đấy là quyền của tôi. 

Với tôi con số không có gì quan trọng. 100, 102 hay 98 cũng như nhau. Tôi biết mình đã cống hiến những gì cho ĐT Đức và đấy là những gì quan trọng nhất. Cống hiến chừng ấy mà bị đối xử dường ấy. Tôi đâu xứng đáng bị vậy. Mối quan hệ với Loew ư? Đấy là công việc thuần túy nhưng cũng chả tốt đẹp. Chúng tôi chưa từng nói chuyện với nhau sau những gì đã xảy ra.

- Năm ngoái 2 CLB cũ của anh chạm trán trong trận chung kết: Chelsea và Bayern Munich. Anh muốn ai thắng vào đêm ấy?

 Thật sự là 50/50. Mỗi CLB tôi đều có 4 năm gắn bó. Tôi là người Đức nên mọi người sẽ ngỡ tôi thiên về Bayern, nhưng thời gian tôi chơi cho Chelsea lại gần đây hơn. Khi Chelsea vô địch tôi đã rất vui trong cabin BLV, gần các fan Chelsea. 

Tôi có thể thấy họ hạnh phúc như thế nào. Năm ngoái Chelsea không phải là mạnh nhất, nhưng nó như một sự đền bù cho tất cả những gì chúng tôi đã cố nhưng không gặp may những năm trước đó. 

- Câu hỏi cuối, vì sao người Đức lại giỏi sút phạt đền đến vậy? 

Tôi không biết rõ lý do nữa. Nhưng có biết tôi cũng chả nói đâu (Cười).

LÝ LỊCH TRÍCH NGANG
Ngày sinh: 26/9/1976
Nơi sinh: Gorlitz, Đức
Vị trí: Tiền vệ
Sự nghiệp
1997-1999: Kaiserlautern (63 trận/12 bàn)
1999-2002: Leverkusen (100 trận/35 bàn)
2002-2006: Bayern Munich (135 trận/47 bàn)
2006-2010: Chelsea (165 trận/25 bàn)
2010-2012: Leverkusen (45 trận/4 bàn)
ĐTQG
1999-2010: Đội tuyển Đức (98 trận/42 bàn)
Danh hiệu 
Kaiserlautern: 1 Bundesliga
Bayern Munich: 3 Bundesliga; 3 Cúp quốc gia Đức; 1 Cúp Liên đoàn Đức
Chelsea: 1 Premiership, 3 Cúp FA; 1 Cúp Liên đoàn Anh, 1 Community Shield
Danh hiệu cá nhân: Cầu thủ Đức hay nhất trong năm 2002, 2003, 2005
 Minh Kiệt - BĐCS

Hot